§èi
víi mçi chóng ta ngay từ khi ra đời, con người đã có nhu cầu nhận sự yêu
thương và chia sẻ yêu thương với người khác. Thế nhưng vì nhiều lý do khác nhau
như mưu sinh, môi trường, sự giáo dục, áp lực cuộc sống, lợi lộc, hoàn cảnh xô
đẩy… mà có những lúc người ta đã xao nhãng, thậm chí đánh mất đi thứ tình cảm
cao quý ấy. Một câu hỏi được đặt ra: “Yêu thương có cần phải học không?” và
cách dạy sẽ như thế nào? Câu chuyện dưới đây kể về một giáo viên chủ nhiệm và một học sinh lớp 9.
§ang giữa tiết 2, lớp học im phăng phắc, cả lớp 9A đang say sưa với giờ giảng bài của thầy Mạnh, duy chỉ có Nam là ngồi gật gà, gật gù trông có vẻ buồn chán. Nam nghĩ “học mà không vào, hôm qua lại đang giở ván chơi điện tử”. Thế là Nam đứng lên xin phép thầy ra ngoài, đang say sưa với bài học, thầy Mạnh cũng không chú ý lắm là em nào xin ra nên thầy đồng ý ngay. Được sự đồng ý của thầy thế là Nam bước ra khỏi lớp định đến quán Games gần đó, cậu bước xuống sân trường trong không khí in ắng. Bất chợt cô Lan vừa từ phòng hội đồng bước ra, thấy cậu học trò cá biệt của lớp mình bước ra khỏi sân trường, cô thấy nghi hoặc vì nhiều lần cô thấy Nam bước vào quán chơi điện tử, cũng như sự phản ánh của các thầy cô giáo bộ môn và các em học sinh trong trường. Cũng đã nhiều lần cô yêu cầu Nam viết bản kiểm điểm rồi hứa trước lớp, cô còn gặp cả gia đình, mời phụ huynh đến gặp để cùng kết hợp giáo dục nhưng do bận làm ăn, nhà lại đông con nên bố mẹ Nam gần như phó mặc con cái mình cho nhà trường. Nên hầu như từ lúc cô Lan tiếp nhận chủ nhiệm Nam vẫn là một học sinh cá biệt của lớp, không có sự tiến bộ gì dù đã viết bản kiểm điểm nhiều lần và năm nào cũng mức hạnh kiểm trung bình. Lần này bắt gặp và đi theo Nam vào quán. Cô hiểu rằng ë độ tuổi học sinh trung học các em đã có ý thức về cái tôi cá nhân, cần được người lớn tôn trọng. Chính vì vậy, chỉ có sự nhẹ nhàng, ân cần nhưng tuyệt đối nghiệm khắc mới có tác dụng khi chúng có lỗi.
Bạo lực hay sự xúc phạm quá đáng chỉ khiến chúng dễ nảy sinh tâm lý chống đối và trở nên ương ngạnh hơn mà thôi. V× vËy sau nhiÒu lÇn c« dïng nh÷ng biÖn ph¸p ®ã c« thÊy kh«ng hiÖu qu¶, vµ thÊy r»ng m×nh vÉn cha giµnh thêi gian thùc sù quan t©m ®Õn Nam còng v× lµ mét c« gi¸o trÎ míi ra trưêng cßn Ýt kinh nghiÖm, cha tõng ®ưîc tr¶i nghiÖm thùc tÕ nhiÒu. Sèng trong mét gia ®×nh ®Çy ®ñ, h¹nh phóc nªn khi vÒ trưêng ®ưîc ph©n c«ng chñ nhiÖm 9A c« ®· nghÜ ®¬n gi¶n lµ chØ cÇn vËn dông nh÷ng kiÕn thøc ®· tõng ®ưîc häc lµ cã thÓ thÓ chñ nhiÖm líp ®ưîc tèt, dï ®· nghe nhiÒu vÒ sù c¸ biÖt cña Nam. Cho ®Õn h«m nay sau gÇn nöa häc k× c« míi c¶m thÊy kh«ng ®¬n gi¶n như nh÷ng g× m×nh ®· ®ưîc häc. Cho nªn ngoµi nh÷ng giê lªn líp c« ®· t×m hiÓu hoµn c¶nh t©m lÝ løa tuæi cña häc sinh qua c¸c nhµ t©m lÝ, qua nh÷ng ngưêi xung quanh vµ cuèi cïng c« ®· hiÓu r»ng: dù là một học sinh nghịch ngợm, hay vi phạm nội quy của trường, lớp nhưng không bao giờ mong muốn gia đình lại giáo dục em bằng những hình thức tiêu cực, phản khoa học như đánh đập, chửi mắng thậm tệ, hay sù xúc phạm đến lòng tự trọng của các em, còng nh sù gay gắt mỗi khi phê bình hay trách phạt cña c¸c thÇy c« gi¸o.
§ang giữa tiết 2, lớp học im phăng phắc, cả lớp 9A đang say sưa với giờ giảng bài của thầy Mạnh, duy chỉ có Nam là ngồi gật gà, gật gù trông có vẻ buồn chán. Nam nghĩ “học mà không vào, hôm qua lại đang giở ván chơi điện tử”. Thế là Nam đứng lên xin phép thầy ra ngoài, đang say sưa với bài học, thầy Mạnh cũng không chú ý lắm là em nào xin ra nên thầy đồng ý ngay. Được sự đồng ý của thầy thế là Nam bước ra khỏi lớp định đến quán Games gần đó, cậu bước xuống sân trường trong không khí in ắng. Bất chợt cô Lan vừa từ phòng hội đồng bước ra, thấy cậu học trò cá biệt của lớp mình bước ra khỏi sân trường, cô thấy nghi hoặc vì nhiều lần cô thấy Nam bước vào quán chơi điện tử, cũng như sự phản ánh của các thầy cô giáo bộ môn và các em học sinh trong trường. Cũng đã nhiều lần cô yêu cầu Nam viết bản kiểm điểm rồi hứa trước lớp, cô còn gặp cả gia đình, mời phụ huynh đến gặp để cùng kết hợp giáo dục nhưng do bận làm ăn, nhà lại đông con nên bố mẹ Nam gần như phó mặc con cái mình cho nhà trường. Nên hầu như từ lúc cô Lan tiếp nhận chủ nhiệm Nam vẫn là một học sinh cá biệt của lớp, không có sự tiến bộ gì dù đã viết bản kiểm điểm nhiều lần và năm nào cũng mức hạnh kiểm trung bình. Lần này bắt gặp và đi theo Nam vào quán. Cô hiểu rằng ë độ tuổi học sinh trung học các em đã có ý thức về cái tôi cá nhân, cần được người lớn tôn trọng. Chính vì vậy, chỉ có sự nhẹ nhàng, ân cần nhưng tuyệt đối nghiệm khắc mới có tác dụng khi chúng có lỗi.
Bạo lực hay sự xúc phạm quá đáng chỉ khiến chúng dễ nảy sinh tâm lý chống đối và trở nên ương ngạnh hơn mà thôi. V× vËy sau nhiÒu lÇn c« dïng nh÷ng biÖn ph¸p ®ã c« thÊy kh«ng hiÖu qu¶, vµ thÊy r»ng m×nh vÉn cha giµnh thêi gian thùc sù quan t©m ®Õn Nam còng v× lµ mét c« gi¸o trÎ míi ra trưêng cßn Ýt kinh nghiÖm, cha tõng ®ưîc tr¶i nghiÖm thùc tÕ nhiÒu. Sèng trong mét gia ®×nh ®Çy ®ñ, h¹nh phóc nªn khi vÒ trưêng ®ưîc ph©n c«ng chñ nhiÖm 9A c« ®· nghÜ ®¬n gi¶n lµ chØ cÇn vËn dông nh÷ng kiÕn thøc ®· tõng ®ưîc häc lµ cã thÓ thÓ chñ nhiÖm líp ®ưîc tèt, dï ®· nghe nhiÒu vÒ sù c¸ biÖt cña Nam. Cho ®Õn h«m nay sau gÇn nöa häc k× c« míi c¶m thÊy kh«ng ®¬n gi¶n như nh÷ng g× m×nh ®· ®ưîc häc. Cho nªn ngoµi nh÷ng giê lªn líp c« ®· t×m hiÓu hoµn c¶nh t©m lÝ løa tuæi cña häc sinh qua c¸c nhµ t©m lÝ, qua nh÷ng ngưêi xung quanh vµ cuèi cïng c« ®· hiÓu r»ng: dù là một học sinh nghịch ngợm, hay vi phạm nội quy của trường, lớp nhưng không bao giờ mong muốn gia đình lại giáo dục em bằng những hình thức tiêu cực, phản khoa học như đánh đập, chửi mắng thậm tệ, hay sù xúc phạm đến lòng tự trọng của các em, còng nh sù gay gắt mỗi khi phê bình hay trách phạt cña c¸c thÇy c« gi¸o.
Vµ lÇn nay c« Lan ®· gÆp riªng Nam, víi lêi nãi nhÑ nhµng,cëi më, cö chØ ©n cÇn
c« ®· khuyªn b¶o nhÑ nhµng. Cuèi cïng Nam ®· t©m sù hÕt cïng c« còng do bè mÑ
Ýt quan t©m ®Õn anh em Nam, chØ cÇn bao nhiªu tiÒn lµ bè mÑ ®a cho nªn tõ khi
lªn líp 6 cïng víi sù rñ rª cña b¹n bÌ Nam ®· dÇn trë thµnh mét häc sinh c¸c
biÖt trong m¾t c¸c thÇy c« gi¸o, ®Õn líp l¹i kh«ng nhËn ®îc sù th©n thiÖn cña b¹n bÌ do Nam lµm
mÊt nhiÒu ®iÓm thi ®ua cña líp. Bªn c¹nh ®ã mçi khi ®ưîc lªn líp l¹i kh«ng thÇy
c« nµo muèn nhËn Nam vµo líp
m×nh ®Ó khái mÊt thµnh tÝch cña líp nªn Nam cµng ngµy cµng ch¸n n¶n, ®i
ch¬i th× nhiÒu vµo líp häc th× Ýt. H«m nay nhËn ®¬c sù quan t©m gần
gũi, sù nhẹ nhàng khuyên bảo, sù tin cËy chó ý l¾ng nghe còng nh sù th«ng c¶m cña c« Lan ®· lµm cho Nam xóc ®éng. Nam ®· nãi víi c« : "Đây thực sự là lỗi lầm lớn trong cuộc đời em. Em
rất biết ơn cô vì cô đã cho em một bài học sâu sắc về lòng bao dung vÒ sự yêu thương và chia sẻ yêu thương
với người khác. Em xin lçi c«, em høa tõ
nay sÏ thay ®æi ®Ó trë thµnh mét häc sinh ngoan kh«ng phô lßng tin tëng cu¶ng nh sù yªu thư¬ng cña c«”.
Như vËy, dï t«i kh«ng kÓ tiÕp c¸c b¹n còng ®· biÕt
håi kÕt cña c©u chuyÖn nhÕ nµo råi chø. T«i chØ cã mét lêi cuèi cïng lµ: Những
cố gắng của bạn sẽ có ý nghĩa hơn khi thẳng thắn
thÓ hiÖn th¸i ®é, niÒm tin giúp đỡ em học sinh đó tiến bộ. Sự điềm tĩnh,
khéo léo và tình thương yêu, trách nhiệm với học trò là điều kiện quan trọng để
bạn xử lý thành công tình huống này.
st
st
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét